Thủy và Khanh được hai bên gia đình mai mối, sau thời gian ngắn tìm hiểu, cả hai quyết định đi đến hôn nhân trước sự tán thành và chúc mừng của hai bên gia đình. Thời gian chung sống với nhau, rồi Thủy và Khanh cũng tìm được hạnh phúc và hạnh phúc đó kết tinh thành một bé gái kháu khỉnh, gọi là Tiểu Ngư. Ngày qua ngày gia đình càng thêm hạnh phúc, Khanh chăm chỉ làm ăn, hết mực thương yêu vợ con, Thủy thì chu đáo, đảm đang mọi việc trong gia đình. Tưởng chừng hạnh phúc êm đềm đó vững bền theo thời gian.

Say nắng!

Do công việc, Khanh phải đi sớm về muộn, nên ít có thời gian quan tâm, gần gũi với vợ con, dần dần tình cảm vợ chồng giữa Thủy và Khanh ngày càng nhạt phai. Trong một lần đưa đón con đi học, Thủy tình cờ gặp Hạ, người đàn ông từng trãi, tâm lý, ga lăng trong mắt của Thủy. Từ khi quen biết Hạ, Thủy đưa con đi sớm, sớm đến đón con để có nhiều thời gian được trãi lòng cùng Hạ, để được Hạ an ủi, vỗ về. Lòng Thủy ấm áp, hạnh phúc, dù ít nhiều mang mặc cảm tội lỗi với chồng. Đến một ngày, Thủy nhận ra mình không thể sống thiếu Hạ, những lần gặp ngắn ngủi mỗi khi đưa đón con không đủ để làm cho Thủy hạnh phúc trọn vẹn, Thủy quyết định bỏ chồng con đi theo Hạ.

Với Khanh, dù biết Thủy không còn tình cảm với mình, nhưng vì sự dại khờ của con thơ cần có cả cha lẫn mẹ và trên hết, vì Khanh vẫn còn thương vợ, cố nén đi niềm đau, Khanh bỏ qua tất cả lỗi lầm của Thủy, cố gắng níu kéo hạnh phúc gia đình. Qua thuyết phục, vận động của Khanh và gia đình, Thủy về lại với chồng, với con, với nghĩa vụ làm vợ, làm mẹ. Cuộc sống vợ chồng phải xuất phát từ tình yêu hai phía, không thể gượng ép, nên mặc dù quay về, cuộc sống vợ chồng Thủy, Khanh không còn hạnh phúc, mặn nồng như xưa. Thêm vào đó Thủy còn phải hứng chịu sự gièm pha, dư luận không tốt của xã hội… giọt nước tràn ly, Thủy quyết định khởi kiện đến Tòa án để xin ly hôn với Khanh.

Phiên hòa giải đầy nước mắt.

Trước những lời khuyên nhủ, động viên nhằm hàn gắn cuộc sống hôn nhân giữa Thủy và Khanh của vị Thẩm phán, đồng thời chứng kiến những giọt nước mắt tiếc nuối đầy hy vọng của Khanh, ánh mắt ngơ ngác thơ dại của Tiểu Ngư, Thủy bật khóc! nhưng sau thoáng bối rối, Thủy vẫn mạnh dạn cương quyết xin ly hôn với lý do Thủy đã thực sự không còn tình cảm với Khanh. Ngoài lý do “chính đáng” nêu trên, hơn ai hết, Thủy đã xác định cuộc sống của Thủy không thể thiếu “tình yêu” của Hạ! Sau khoảng lặng đắn đo, Khanh dường như cố nén nỗi đau, phát biểu trong nghẹn ngào “Tôi đồng ý ly hôn” trước sự ngỡ ngàng của Thủy.

Tình yêu thật mãnh liệt và cũng thật đáng sợ. Sau này, trên đường đời tấp nập, mấy ai biết được phía sau tình yêu “mãnh liệt” giữa Thủy và Hạ, đã làm kết thúc một cuộc hôn nhân từng có những ngày tháng hạnh phúc!

* Tên nhân vật đã thay đổi.

Trương Hải