Tuyền và tôi là đôi bạn thân thời thơ ấu, ngày ngày chúng tôi cùng nhau cắp sách đến trường từ Tiểu học rồi đến Trung học, trãi qua bao nhiêu kỷ niệm vui buồn và bao ước mơ thời non dại.

Sinh ra trong một gia đình có hai anh em, thời thiếu nữ Tuyền được biết đến là người có nhan sắc, nết na đằm thắm. Rời mái trường trung học, chúng tôi chia tay, mỗi người chọn một hướng đi, tôi vào cấp 3 rồi lên Đại học, Tuyền nghỉ học ở nhà phụ giúp mẹ cha, sau đó lấy chồng về làm dâu xã bên. Từ đó trở đi chúng tôi không có dịp gặp lại nhau. Gần mười năm sau chúng tôi gặp lại trong một hoàn cảnh không thể đau buồn hơn!

Hôm đó là một ngày hè tháng 3, tôi chỉnh tề trong trang phục của một Thư ký Tòa án đi làm việc như mọi ngày, đi ngang qua phòng xét xử, trái tim tôi như thắt lại khi bắt gặp ánh mắt rụt rè của người bạn thuở thiếu thời. Trong bộ quần áo thùng thình trùm kín cả người vì những vết thương chằn chịt, cả người co quắp lại do bị bỏng, bạn tôi là bị hại trong vụ án chồng tưới xăng đốt vợ rúng động dư luận thời gian gần đây.

Ngày Tuyền lấy chồng, ai cũng mừng vui vì Út (chồng Tuyền) là người chịu thương chịu khó. Nhưng cưới nhau rồi Út mới bộc lộ sự ghen tuông thái quá và là người ham mê cờ bạc. Vì nợ nần túng quẫn, vì cuồng ghen, ích kỷ, Út đã đan tâm tưới xăng đốt người đầu ấp tay gối với mình 8 năm trời. Tuyền tỉnh dậy trong bệnh viện với thương tích 86%, thân thể biến dạng, hai bàn tay co quắp, vai và cổ dính lại nhau không thể cử động. Út đến cơ quan công an đầu thú. Phiên tòa xét xử Út tội “Giết người”, tại tòa Út luôn quay đầu nhìn về phía vợ, khi được nói lời sau cùng, Út khóc, xin lỗi vợ cùng gia đình vợ, nói rằng chưa bao giờ Út có ý định giết vợ mình.

“Không có ý định giết vợ”. Đúng! Tuyền không chết nhưng vết thương mà y gây ra trên tâm hồn lẫn thể xác Tuyền thì đau khổ hơn cái chết và sẽ không thể nào liền lại đến suốt cuộc đời. Tuổi thanh xuân với nhiều mơ ước của Tuyền chính thức khép lại khi giờ đây cô mang hình hài không giống con người. Các con cô òa khóc khi lần đầu tiên nhìn thấy mẹ trong hình hài khác. Nguyễn Hoàng Khánh là con trai út của Tuyền học lớp 2, anh trai lớn hơn một tuổi học trên một lớp. Từ nhỏ hai anh em ở với cha mẹ tại nhà ông bà nội, từ ngày xảy ra sự việc, mẹ con Tuyền không dễ dàng gặp nhau do mâu thuẫn đã xảy ra giữa Tuyền với gia đình chồng. Mỗi khi nhớ các con, Tuyền chỉ có thể đến trường để được gặp con.

Ông Khởi, cha Tuyền từng là nạn nhân của vụ tạt axit cách đây 30 năm, và ông như một lần nữa chết đi khi con gái bị tưới xăng đốt. Mẹ tuyền thời trẻ chăm sóc chồng, về già chăm sóc con gái, bản thân bà đang mắc bệnh sơ gan, sức chịu đựng của bà có lẽ cũng gần đến giới hạn.

Cảm thương hoàn cảnh, các mạnh thường quân, các tổ chức từ thiện trong và ngoài tỉnh quyên góp được một số tiền để Tuyền được phẫu thuật chữa trị vết thương. Mặc dù đã trải qua nhiều lần phẫu thuật nhưng cơ thể Tuyền vẫn còn co quắp nhiều chỗ và hai tay vẫn chưa cầm được vật nặng.

Chồng của Tuyền bị phạt 15 năm tù giam về tội “Giết người”. Từ ngày xảy ra biến cố, mặc dù phải ngày ngày đối diện với nỗi đau nhưng bù lại Tuyền nhận được sự chăm sóc, gần gũi, giúp đỡ của nhiều người, trong đó những người chưa từng một lần gặp mặt. Thay vì chìm đắm trong thù hận, Tuyền đã chọn cách đứng lên vượt qua khó khăn, trở ngại. Tuyền đã không còn sợ khi ngắm mình trong gương, Tuyền đã biết mỉm cười, ngẩng mặt đón nhận những điều tốt đẹp của cuộc đời.

Ngọc Trâm